Tăng lương tối thiểu vùng từ tháng 7 giúp người lao động yên tâm sản xuất
Đại biểu Quốc hội Thái Thu Xương đề nghị khẩn trương xem xét, điều chỉnh, tăng lương tối thiểu vùng từ tháng 7.2025, đây là yêu cầu cấp thiết của cuộc sống.
Đại biểu Quốc hội Thái Thu Xương kiến nghị sớm tăng lương tối thiểu vùng. Ảnh: Phạm Đông
Sáng 18.6, thảo luận về kế hoạch phát triển kinh tế - xã hội tại Quốc hội, đại biểu Thái Thu Xương - Phó Chủ tịch Thường trực Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam (Đoàn Hậu Giang) đề nghị khẩn trương xem xét, điều chỉnh, tăng lương tối thiểu vùng từ tháng 7.2025.
Có một nghịch lý là giá điện đã tăng bốn lần kể từ năm 2023 và giá lương thực, thực phẩm, giá nhà trọ, học phí, chi phí y tế – những khoản thiết yếu với người lao động, theo đó cũng tăng mạnh.
Tuy vậy trong khoảng thời gian này, lương tối thiểu vùng chỉ tăng một lần duy nhất với mức tăng 6%.
Trong bối cảnh đó, đề xuất điều chỉnh lương tối thiểu từ tháng 7.2025, theo đại biểu Thái Thu Xương, là yêu cầu cấp thiết từ thực tiễn của đời sống người lao động.
Đồng thời, mức lương tối thiểu vùng cần thực sự đáp ứng mức sống tối thiểu, đúng với tinh thần quy định trong Bộ luật Lao động.
Từ góc độ chính sách, lương tối thiểu không chỉ là một chỉ số điều chỉnh theo biến động CPI hay năng suất lao động. Mà đó còn là cam kết pháp lý của Nhà nước trong việc bảo vệ quyền sống tối thiểu của người lao động.
Một khi cam kết đó không theo kịp thực tế thị trường, lương tối thiểu sẽ không còn là "lưới an toàn", mà trở thành con số hình thức, không phản ánh đúng mức sống, và vô tình triệt tiêu động lực làm việc của người đang trực tiếp tạo ra của cải cho nền kinh tế.
Ở tầm rộng hơn, không thể nói đến một nền kinh tế phục hồi vững chắc nếu phần lớn lực lượng lao động vẫn sống trong chật vật. Tiết kiệm không có, chi tiêu co hẹp, áp lực tâm lý triền miên… lên người lao động là những yếu tố không những làm suy giảm năng suất lao động mà còn với cả chất lượng xã hội.
Đáng lo hơn, khi lương không đủ sống, người lao động dễ chấp nhận rút bảo hiểm xã hội một lần, làm việc chui, hoặc rơi vào bẫy tín dụng đen. Điều đó không chỉ ảnh hưởng đến từng cá nhân mà còn xói mòn nền tảng an sinh quốc gia.
Việc tăng lương tối thiểu vùng, vì thế, cần được nhìn nhận là một khoản đầu tư chiến lược để duy trì sức mua, kích cầu tiêu dùng nội địa, giữ chân lao động và ổn định xã hội.
Trong bối cảnh doanh nghiệp cũng đang gánh chịu nhiều áp lực, việc tăng lương cần đi kèm các chính sách hỗ trợ như miễn, giảm thuế cho doanh nghiệp sử dụng nhiều lao động, hoặc hoãn đóng bảo hiểm xã hội trong thời gian ngắn... Nhưng nhất định không được lấy lý do “khó khăn chung” để trì hoãn nghĩa vụ trả lương xứng đáng.
Công nhân là lực lượng sản xuất trực tiếp. Nếu một mức lương cơ bản cũng không đủ sống, thì không thể kỳ vọng họ sẽ đồng hành lâu dài với doanh nghiệp hay đóng góp bền vững cho nền kinh tế.
Do đó, tăng lương tối thiểu sớm và đủ, không chỉ là nghĩa vụ, mà còn là một cách thức nuôi dưỡng niềm tin, giữ chân lực lượng lao động và đặt nền móng cho phát triển công bằng, bao trùm.