A- A A+ | Tăng tương phản Giảm tương phản

Người lao động mong giảm ngày làm việc thay vì giảm giờ làm

Trước đề xuất giảm giờ làm việc cho người lao động trong khu vực tư xuống 44 giờ/tuần từ năm 2026, người lao động cho rằng, nghỉ 1,5 ngày mỗi tuần có lợi hơn.

Người lao động mong giảm ngày làm việc thay vì giảm giờ làm

Đề xuất giảm giờ làm việc cho người lao động trong khu vực tư từ 48 giờ xuống 44 giờ/tuần từ năm 2026. Ảnh: Mạnh Cường.

Chị Trần Thị Yến (40 tuổi) - công nhân giày da tại Ninh Bình cho hay, thu nhập phần lớn dựa vào thời gian tăng ca. Với quy định như hiện tại, nếu giảm giờ làm chắc chắn thu nhập cũng giảm đáng kể, khó đảm bảo cuộc sống.

“Làm đủ 8 tiếng/ngày cộng với phụ cấp, tôi được nhận khoảng 6,5 triệu đồng tiền lương. Nếu giảm 4 tiếng/tuần, lương cơ bản không tăng, thu nhập chỉ còn 6 triệu đồng, cuộc sống càng thêm khó khăn" - chị Yến cho hay.

Hiện tại, mỗi ngày nữ công nhân tăng ca đều đặn 2,5 tiếng, tiền tăng ca tính bằng 150% giờ làm việc bình thường. Tăng ca thêm giờ, chị Yến cũng được công ty hỗ trợ thêm chi phí một suất ăn buổi tối.

Khi tăng ca đều cả tháng, chị Yến nhận được thu nhập gần 10 triệu đồng, làm việc 1 tháng bằng 1,5 tháng nếu giảm giờ làm. Vì thế, nữ công nhân chia sẻ, chị và phần lớn công nhân đều mong được tăng ca dù biết khá mệt mỏi.

Chị Yến đề xuất, nên quy định rõ ràng người lao động ngoài Nhà nước được nghỉ ít nhất 1,5 ngày/tuần, cụ thể là chiều thứ 7 và ngày chủ nhật. Theo nữ công nhân, cách này khá thiết thực để bảo đảm đồng lương và tái tạo sức lao động.

“Mỗi khi công ty ít việc, cả xưởng đều buồn vì thu nhập thấp. Tăng ca mệt, vất vả nhưng lương cao, chúng tôi vẫn thích hơn. Có thêm nửa ngày để nghỉ ngơi, công nhân sẽ có nhiều thời gian hơn để tái tạo sức lao động, đảm bảo sức khỏe cũng như đi mua sắm, phát triển kinh tế đất nước” - chị Yến nói.

Dù trả lương theo sản lượng nhưng theo công nhân Phạm Thị Nhung (41 tuổi) thời gian làm việc vẫn quyết định khoảng 20% thu nhập hàng tháng.

“Có 9 tiếng/ngày để làm việc, sản lượng hàng ra vẫn cao hơn 7,5 tiếng/ngày. Tôi thích làm 9 tiếng với cường độ bình thường để giữ sức khỏe và đỡ áp lực hơn là làm 7,5 tiếng với cường độ cao, rất vất vả và dễ bị căng thẳng” - chị Nhung nói.

Bên cạnh đó, do trả lương theo sản lượng nên các công ty may thường không trả tiền tăng ca theo quy định. Theo chị Nhung, đây là một điều khá thiệt thòi của công nhân làm khoán (trả lương theo sản lượng) so với công nhân làm việc theo thời gian.

Chị Nhung luôn sẵn sàng làm thêm mỗi ngày để cuối tuần được nghỉ nhiều hơn. Ảnh: Mạnh Cường.
Chị Nhung luôn sẵn sàng làm thêm mỗi ngày để cuối tuần được nghỉ nhiều hơn. Ảnh: Mạnh Cường.

Theo chị Nhung, đơn hàng đi gấp nhưng số lượng công nhân hạn chế, các công ty vẫn yêu cầu người lao động phải tăng ca. Do đó, theo nữ công nhân, giảm giờ làm có lẽ sẽ không khả thi nếu doanh nghiệp thiếu hụt nhiều lao động.

Chị Nhung cũng mong được nghỉ 1,5 ngày cuối tuần thay vì giảm giờ làm. Theo nữ công nhân, khi đã trở thành ngày nghỉ bắt buộc, các công ty rất khó yêu cầu người lao động đi làm, nếu đi làm chắc chắn phải trả lương rất cao.

“Mỗi ngày cố thêm một chút để tăng sản lượng, tôi tự nhủ cuối tuần được nghỉ 1,5 ngày sẽ có nhiều thời gian cũng như giúp cơ thể cũng khỏe hơn để sẵn sàng tăng ca làm việc hiệu quả trong 5,5 ngày tiếp theo” - chị Nhung nói.


Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá
Click để đánh giá bài viết
Tin liên quan